Download

Sunday, January 26, 2014

NHỮNG KẺ SI TÌNH TỨC NGỰC

0 nhận xét

Các bạn tôi không thích sến, họ yêu cầu Mann up phải nói cả về những vấn đề gai góc.
Vậy thì tôi đành kể một câu chuyện về những kẻ si tình tức ngực. Đám đó kẻ nào cũng si tình đến phát sợ. Cái cách họ yêu đẹp lắm, toàn những câu chuyện không thể dùng giấy mực để kể lại từ góc nhìn của một người thứ ba. Chỉ có những lúc ngồi cạnh họ, may mắn là một người đủ thân thiết để được nghe những bí mật, bạn mới thấy ngỡ ngàng. Họ giống như tồn tại song song ở hai thế giới. Một phần nghiệt ngã, một phần thơ. Phần nào càng rõ rệt thì phần kia càng mặn nồng. Ở thế giới của họ, họ yêu. Nằm ở rìa bên kia, là một cảm giác tức ngực.

Đau.

9266b010da362152e2dfef7e299c3057

Những kẻ si tình tức ngực, cải trang dưới bộ dạng của người bình thường, xuất hiện giữa chúng ta mà chẳng ai hay. Họ có thể trường kỳ vác một gương mặt lạnh, đôi khi khiến người khác cười rất nhiều, cũng có khi là một người chẳng mấy nổi bật. Tất cả đều đã từng uống một loại thuốc độc là tình yêu. Cơ thể họ mang một thứ kháng thể ngược đời, nó không đối chọi lại với những cảm xúc mãnh liệt mà chỉ làm chúng thêm nguy kịch. Biểu hiện là những con người khóc trong hạnh phúc, mỉm cười trước bình yên, rồ dại trong một phút yếu lòng và mỗi khi mất kiểm soát lại chạnh. Tất cả chúng ta đều đổ ra đường hàng ngày nhưng không ai hiểu, những thứ mắt người nhìn thấy có lẽ mới chỉ là 1/10 cuộc sống của thế giới con người. Những kẻ si tình, cứ như thế, dành những phần đẹp nhất trong cuộc sống của mình ở một khoảng riêng bí mật mà chỉ mình họ hiểu.

99dfd237fd4cbe6dd9e3282f732f0437

Xã hội ngày càng vật chất, con người ngày càng lý trí. Bọn si tình, dần trở thành của hiếm, bởi vì ngày nay chẳng mấy ai yêu như họ cả. Thực ra là không phải ai cũng sâu sắc được đến như họ trong tình yêu. Thế nên, những kẻ si tình cứ mải miết đi tìm nhau. Mỗi sáng thức dậy lại mang một hy vọng, để rồi lại hết lần này đến lần khác, thất vọng. Hạnh phúc đến với họ một cách bất ngờ, nhẹ nhàng như thể nó đến từ phía sau, bất chợt đặt hai bàn tay lên vai, khiến bạn chợt ngoảnh đầu lại rồi bao cảm xúc vỡ òa ra từng chút một, từng chút một. Bởi thất vọng nhiều quá rồi nên nào có ai tin rằng mình vừa tìm được hạnh phúc một cách bất ngờ, bất chợt và bất thường đến như thế. Người ta nói chỉ những kẻ nỗ lực hết mình mới có cơ hội nhìn thấy phép màu. Đám điên tình, cũng đôi lần trong đời, òa khóc khi tình yêu tìm đến với mình như thế. Họ khóc như những kẻ bị bỏ rơi, bất chợt nhận ra tình yêu của đời mình đã động lòng mà quay trở lại.

dc32cd916294f8ea715434ca9a0f5649

Bạn tôi, vẫn là những kẻ si tình tức ngực, cắt một phần ra khỏi cuộc sống, mạnh dạn từ bỏ mọi ràng buộc và mọi cảm giác an toàn của cuộc sống thật để mà yêu. Họ cũng chẳng nghiện yêu hay làm nô lệ cho cảm xúc của chính mình, chỉ đơn giản là họ đã từng được nếm trải cái thứ cảm xúc ma mị mà con người thêu dệt trên biết bao giấy mực và lịch sử điêu tàn. Thế rồi họ kén ăn mà từ chối tất cả những cảm xúc nhạt nhòa, những rung động không đủ nồng cháy. Họ trả lời được câu hỏi chúng ta sống để làm gì. Có những người chơi các trò chơi mạo hiểm vì cái thứ cảm xúc mạnh mà chúng mang lại. Những kẻ si tình, mang con tim chứ không phải mạng sống của mình ra để đặt cược. Nếu có một sai lầm, thứ họ phải trả giá là một sự nhói quặn của con tim.

0c902d726c9ac428357e575e0f9abe0c

Thế gian có nhiều loại nước mắt. Trong tình, chỉ có hai loại là hạnh phúc và bi ai. Nước mắt bi ai thì lại có đủ tầng đủ vị. Cứ mỗi lần tức ngực, cơ thể của chúng ta lại sản sinh ra vài hàng nước mắt, như một tín hiệu sinh lý nói rằng chúng ta từng rất yêu. Mặn, nóng và thêm chút đắng nơi cuống họng. Nước mắt có đủ vị mà nhân sinh nếm trải trong một mối tình. Nếu không tin, hãy ôm một người vào lòng và hôn lên hàng lệ trên gương mặt rạng rỡ đang biến dạng vì đau của họ. Cho dù bạn không nhạy cảm, cũng đủ hiểu người đó yêu mình đến nhường nào. Tôi không nghĩ phụ nữ nhạy cảm và khóc nhiều hơn đàn ông. Đàn ông lắm lúc cũng trải qua những nỗi đau như thế, cũng có những lúc thấy mọi thứ nhòe đi trong bóng tối nhưng không để một thứ âm thanh nào lọt ra ngoài cổ họng co giật của họ cả. Họ thả tiếng thét đau đớn đấy vào một vùng tối câm lặng. Cứ thế, rồi đàn ông si tình dần dần câm.

d38d17f7884c6cfa2d955dbe42713f3b

Đàn ông gặp nhau rất ít khi nói về chuyện tình cảm. Đó là bởi trong cuộc đời mỗi gã đều có một khoảng trống chỉ dành cho riêng một người đàn bà. Bọn đực mỗi khi tụ họp lại thì nói đủ thứ chuyện. Kinh tế, văn hóa, chính trị, chó mèo… Hút thuốc, chửi bới, uống rượu, cười khà khà cùng nhau… Nhưng tuyệt nhiên rất ít khi hoặc thậm chí chẳng bao giờ nói về tình. Thế giới của đàn ông khắc nghiệt, đòi hỏi họ lúc nào cũng phải gằn mình lên để mạnh mẽ. Chính vì thế mà loại đàn ông si tình cũng càng khó kiếm. Khó bởi họ trốn quá kĩ hoặc khó bởi sự si tình của đàn ông lúc nào cũng phải gánh bên trên rất nhiều trách nhiệm.

71d85628a0cd359d9f391029c374fb2e

Đàn ông được dạy là nên yêu đam mê của mình hơn tất cả mọi thứ trên đời. Tiền hay tình đều là những thứ đến rồi sẽ đi. Đến tuổi tác còn phản bội khát vọng của giống đực. Vì thế, cắt bỏ một phần trong cuộc sống tuyệt vời đấy để dành chỗ cho một người phụ nữ là điều hoang đường nhất trên đời. Ấy thế mà đàn ông vẫn làm. Việc đem cả tấm lòng ra để yêu ai đấy là điều ngu dốt nhất một thằng đàn ông có thể nghĩ đến. Nhưng mà ở một góc nhìn, đấy lại là điều dũng cảm nhất mà hầu như mọi con đực không dám làm. Có những kẻ si tình đi vào trong tiểu thuyết cũng bởi cái sự dũng cảm đấy. Văn chương không có chỗ cho những thứ ai cũng tỏ. Và đương nhiên, những thằng đàn ông hời hợt không có tư cách để si tình.

Tôi tự hỏi có bao nhiêu người phụ nữ đủ sâu sắc để hiểu đàn ông khi họ nói: “Tôi trao cho em cuộc sống của mình.”

aacd137af6f41bc014d242fc52633bbd

“Lãng mạn là một cảm xúc không an toàn” – trích lời của những kẻ sống bằng lý trí. Họ tự khóa bản thân lại trước khi kịp bị đau và vì thế, cũng chẳng có cơ hội để mà liều lĩnh si tình. Cũng phải, bởi vì cái cảm giác tức ngực, nhoi nhói ở giữa hai lá phổi đâu có dễ chịu đựng. Tệ hơn là khi chúng luôn xuất hiện sau hy vọng và hạnh phúc. Mỗi lúc đau, chúng ta quặn lòng mà ứa ra vài hàng lệ vì biết có một thứ tuyệt vời vừa mất đi.
Những kẻ si tình tức ngực, không biết đến bao giờ mới thôi làm liều. Rồi họ sẽ thêm chai sạn và thêm kinh nghiệm. Ít nhất, sự dũng cảm đấy đủ ngoan cường để chờ đợi cho đến lúc tìm thấy tình yêu.

dbb6da60f5d6a0493ac62bea218fdded

Có những kẻ ế đến ngoài 30. Bất chợt họ cười bằng tất cả sự rạng rỡ trong lòng làm đám cưới. Từ cái lúc tôi quen họ cho đến thời điểm một con đực biến mất khỏi bầy sói, tha về một tấm thiếp mời, là rất nhiều những câu chuyện cực dài.

7d56b55177b507251b1e02fa71a9195f

… có những mối tình si, phải kết thúc với những gã đàn ông gà trống nuôi con.
Read more...

CHỊ EM VẠN THỌ VÔ CƯƠNG

0 nhận xét

Có người hỏi, vì sao Mann up nói về cái sướng của đàn ông nhưng số người hưởng ứng lại có rất nhiều phụ nữ. Thậm chí, trong các bài viết của Mann up đều có thấp thoáng một người phụ nữ ở trong đó.
Nhân ngày Phụ Nữ Việt Nam, tôi biên thư này, xin để giãi bày với chị em đôi điều về những thứ mà cánh đàn ông trong Mann up luôn trăn trở.

948b17d9da328d157147a34926b1a71d

Mọi người đừng hô hào các chị em giờ phải mạnh dạn lên, đừng sợ cái định kiến hủ bại về trinh tiết nữa. Trong khi sự thật là mọi người vẫn còn quá dè dặt khi nói về vấn đề này. Tôi nghĩ vấn đề không nằm ở phụ nữ. Sự mềm mại của họ xuất phát từ một thứ thuộc về bản năng. Chính bản năng đấy không cho phép tất cả phụ nữ có thể ngạnh khí, bạo liệt như đàn ông khi đấu tranh cho một thứ của mình. Thế nên, rõ ràng là đàn ông mới phải là người chủ động trong chuyện tạo ra một xã hội mới tự do hơn. Nếu như đám thất phu còn trinh ở đất nước này không suốt ngày lảm nhảm về trinh tiết thì chị em cũng chẳng bao giờ phải sợ hãi chuyện đó cả. Các anh đàn ông ạ, nếu các bạn còn sĩ diện để nghĩ mình là phái mạnh thì hãy dũng cảm mà hành xử như kẻ mạnh, tức là nâng người khác lên và bảo vệ họ chứ không phải là vùi dập kẻ yếu. Xét cho cùng, đàn ông vẫn là bên cần phải chủ động thay đổi đầu tiên.

Ở xứ An Nam, một vài tờ báo nào đó hết việc mà đưa tin rằng Việt Nam là một trong những quốc gia hạnh phúc nhất thế giới. Tôi không tin vào chuyện đấy. Đến một thời điểm, tôi sửng sốt khi biết được gia đình của bạn bè mình có quá nhiều câu chuyện bất hạnh. Bố mẹ mất sớm, một trong hai người ngoại tình. Bố mẹ ly thân, hoặc chiến tranh lạnh, con cái lớn lên không biết vòng tay của cha. Thanh niên sống hời hợt, chém gió trên bàn nhậu thì mồm dzô rất to nhưng về nhà chỉ biết nằm khểnh. Chuyện các mẹ, các cô lâu lâu lại lắc đầu rằng thằng cháu rể 30 tuổi đầu nhưng kém quá chẳng biết chăm sóc vợ. Tôi rất thích có con gái, nhưng mà cứ nghĩ sau này con gái mình vớ phải thằng ăn hại nào đó khiến nó phải chịu thiệt khi đi lấy chồng là lại tức điên người. Đó là chưa kể đến hàng loạt những vụ bạo hành, nát rượu… vẫn còn tồn tại trong quá nhiều gia đình. Xin các bạn đừng gọi đây là một đất nước hạnh phúc. Tôi nghĩ đây là một đất nước với quá nhiều thằng đàn ông tồi.

Bản lĩnh của một thằng đàn ông không nằm ở nắm đấm, hay khả năng nốc rượu như điên trên bàn nhậu. Bản lĩnh của một thằng đàn ông nằm ở việc dám từ chối trở thành một thằng tồi!” – Khuyết danh

432f9302d3048de322d1699d65e1399a

Nói chuyện lý tưởng xa vời thì mệt mỏi lắm. Tôi chỉ muốn làm những thứ nhỏ nhất một cách tốt nhất trước. Nếu như đất nước này có những thằng đàn ông tốt hơn thì sẽ có những kẻ làm bạn trai tốt hơn, làm người tình tốt hơn, làm bố tốt hơn, rồi sẽ có những gia đình hạnh phúc hơn. Ra đường thấy tắc, nhìn mặt ai cũng khó đăm đăm thì làm gì có cái mùa thu Hà Nội nào đủ đẹp để mà khỏa lấp cho được. Tôi làm Mann up cũng là vì thế. Vì một đất nước với những thằng đàn ông tốt hơn và vì những thằng đàn ông sẽ xây dựng đất nước này tốt hơn.

Bạn tôi từng hỏi rằng tôi có quá đề cao sự cực đoan về giới tính khi làm một thứ chuyên cho đàn ông như Mann up hay không? Giống như trong một cơ thể, nếu như hai nửa bị lệch thì sẽ có một vấn đề rất lớn. Tôi thì nghĩ, nếu coi đất nước này đàn ông là chân trái tay trái, phụ nữ là chân phải tay phải, thì rõ ràng là nửa trái của chúng ta đang yếu hơn nửa bên kia. Khi mà có rất nhiều người phụ nữ, vốn bị coi là phái yếu, đang vượt qua hàng tấn sức ép lẫn định kiến từ xã hội để được độc lập, đàn ông xứ này vẫn còn đang dậm chân tại chỗ. Nó giống như một vết ngứa lâu năm và việc chỉ trích đàn ông Việt không thay đổi được nhiều vấn đề. Một phần rất lớn cũng là ở giáo dục. Chúng ta không đào tạo một nửa số học sinh trở thành những thằng đàn ông có khả năng gánh vác. Thế nên rất nhiều trong số chúng ta ăn hại, yếu ớt vin vào cái hủ tục từ bao giờ rằng đàn ông thì phải đánh Đông dẹp Bắc trong khi chuyện bếp núc là của phụ nữ. Mở to mắt ra mà nhìn, phụ nữ đang đánh Đông dẹp Bắc kia kìa, các bạn là ai, đang làm được cái gì mà có tư cách thốt ra cái điều hoang đường đấy rồi không biết nhục?

ccc82d0505a9fa37d20964630a83ea32

Nhưng mà các chị em ạ. Đàn ông chúng tôi không phải lúc nào cũng đủ thông minh để biết là mình sai. Hôm qua và hôm nay có rất nhiều anh đực rựa mua hoa tặng mẹ, tặng người yêu, tặng quà abc xyz. Họ tặng hết hoa rồi nên tôi mới ngồi đây biên thư để mà xin lỗi các chị em, cho những hành động con bò mà đàn ông bọn tôi vẫn làm hàng ngày. Tôi biết các chị em cũng đâu có thích hoa đến thế. Tôi hy vọng bọn đàn ông xứ này có thể làm các chị em nở hoa trong lòng 364 ngày còn lại trong năm chứ các chị em cần quái gì một ngày chỉ để được tặng hoa chiếu lệ.

Mann up lúc nào nói về đàn ông cũng có một phần của đàn bà ở trong đấy. Mà đàn bà xuất hiện trong những dòng của Mann up bao giờ cũng đẹp. Đó chẳng phải điều hiển nhiên sao bởi vì cuộc sống của đàn ông làm sao thiếu được đàn bà. Đàn ông biết yêu đời thì có bao giờ thấy phụ nữ thôi đẹp.
Hôm nay là ngày Phụ Nữ Việt Nam, tôi chúc cánh đàn ông có thể manly được cả năm, để cho các chị em còn được yêu đời làm phụ nữ. Tặng hoa ban ngày để phụ nữ cười thì dễ làm, cho họ nụ cười sau một ngày mệt mỏi thì mới khó.

1234411_10202049887997103_994251705_n

Chị em vạn thọ vô cương. Tôi xin dừng thư này để còn đưa mẹ đi chơi tiếp.
Read more...

VÀ EM ĐI LẤY CHỒNG

0 nhận xét

Cuộc đời con người ta như những con đường. Có những con đường song song chẳng bao giờ gặp nhau, có những đường vòng vèo giao nhau tại nhiều điểm, cũng có những đường thẳng chỉ cắt một lần rồi cứ thế đi mãi. Tôi và em là hai đường như thế, ngắn ngủi bên nhau rồi chẳng bao giờ hẹn ngày gặp lại.

a60ac35bb5d2ae9106a84b9c3c0057ff

Một chiều thu nắng vàng tôi bắt gặp em đẹp như thiên thần nhỏ ngồi tung tẩy đôi chân dưới cây bàng dưới sân trường, mái tóc dài nhẹ đung đưa theo gió, đôi môi cười như hoa và đôi mắt đen láy lơ đễnh theo chiếc lá rơi. Trái tim non nớt của một cậu thiếu niên cấp hai không ngừng run lên rộn rã. Lúc đó chưa biết yêu, chỉ cảm thấy một cảm giác tức ngực kì lạ, rồi ngắm nhìn em say mê, đưa em vào bức vẽ tiết ký họa… và kể từ đó, cậu trai non nớt không ngừng trộm nhìn em mỗi khi lên lớp. Nhưng em nào có hay để rồi giữ trọn cái cảm giác đó mà chưa một lần thổ lộ, chỉ biết nuối tiếc khi nhìn em mỉm cười chào tạm biệt bạn bè ngày cuối cùng trong lớp học. Tôi tưởng như chúng ta là một cặp song song.

Rồi định mệnh như một thứ trớ trêu, đưa hai con đường song song đó giao nhau một cách tình cờ. Như những người bạn lâu năm gặp lại. Bất chợt ta ngồi lại với nhau nhiều hơn, lâu hơn, và cảm xúc thời niên thiếu như chất phụ gia xúc tác để lần này tôi biết rằng tôi đã đủ lớn để nói lời yêu em. Và kỳ diệu thay em lại nhận lời. Đó là khi bao nhiêu thứ chôn chặt trong tim qua năm, qua tháng, qua ngày trỗi dậy, nén lại, vỡ òa, tràn khắp lồng ngực, tỏa khắp người như một thứ thuốc phiện tổng hợp sẵn sàng khiến cho một con nghiện lâu ngày lên tiên.

486ced65eef9b88296c16d49586346a2

Và tôi nghiện, nghiện thứ ái tình ngọt ngào mà em trao tôi, nghiện thứ nhẹ nhàng quyến rũ của người con gái trong mộng. Đó là những cái nắm tay với đôi bàn tay đan vào nhau. Đó là những cái tựa với bờ ngực căng đầy sức trẻ. Đó là những cái nhìn với ánh mắt đam mê. Em chạm vào bản ngã của tôi, để tôi yêu em như điên cuồng, ngây dại, để tôi thả trôi theo những dòng mật ngọt mà không cần biết đến ngày mai. Đó, từng là những tháng ngày hạnh phúc nhất.

Em vẫn hay nói rằng tình yêu như một trò mê cung đuổi bắt, nhưng tôi nào có hiểu, tôi chỉ biết yêu theo cái cách bản năng nhất mà một người mới nếm trải trái ngọt lần đầu. Và em rời tôi bởi tôi quá ngây thơ. Và lại bắt đầu khúc ca của định mệnh “Tình đầu khó mà thành”. Ai cũng biết, nhưng rồi ai cũng bỏ qua, ai cũng như con thiêu thân lao mình vào ánh lửa, chỉ để lấy một lần được tắm trong thứ ánh sáng ấm áp rồi tan thành tro bụi. Tình yêu vốn như thế. Một thứ tạo vật mà đấng nào đó trên kia vốn cấm con người, bởi Ngài biết, con người cũng sẽ giống con thiêu thân mà thôi.

beec6d666903c15ed4e6dec3c69ede8d

Thật ngu ngốc. Khi mất rồi mới thấy hối tiếc. Hận. Đau khổ. Buồn. Nhưng vì phải sống tiếp mà chôn đâu đó trong một góc tối khó dò. Nhưng rồi trí nhớ lại là thứ phản trắc. Lúc này, còn đang đắm chìm trong thế giới đầy màu sắc, với những hào quang từ tuổi thơ, của ánh sáng thời niên thiếu, của tất cả những thứ cảm xúc ngọt ngào, ngay lập tức, chúng lại dẫn đến một nơi mà không ai muốn tới. Đó là một nơi sâu thẳm, tối tăm, ẩm ướt, những hình thù, với những thứ muốn quên. Lụy vốn là từ dành cho kẻ yếu đuối. Nhưng cũng như con bọ hung kia, sau lớp giáp dày, sau cái vẻ ngoài tăm tối, vẫn còn đó những phần trong sáng yếu mềm. Con người, càng tỏ ra mạnh mẽ cứng rắn bao nhiêu, càng tỏ ra hào nhoáng cao sang bấy nhiêu thì bên trong, càng yếu đuối, càng mục ruỗng, càng thèm khát bấy nhiêu.

Nhưng con người cũng là loài được Chúa ban tặng cho lý trí, để học cách quên, và thời gian là một vị lương y tài giỏi, giúp hàn gắn những vết thương tưởng chừng như không bao giờ lành lại. Tôi lại chôn những cảm xúc trong lòng, chôn đi hình ảnh của em để sống một cuộc sống tốt hơn. Ký ức không đau, nhưng những khoảnh khắc lại khiến trái tim ta thót lại. Có thể là tình cờ đi qua ngõ nhà em. Có thể là tình cờ thấy hình ảnh của em ở một người nào đó. Có thể là tình cờ dạo bước trên con đường trước vẫn sánh đôi. Có thể là tình cờ… Những cái tình cờ như vậy đôi khi khiến trên dòng đời tấp nập ta dừng lại, dù chỉ mấy giây, với tay mà không chạm được, để rồi bàn tay đó lại đút vào túi áo, lấy ra bao thuốc, châm một hơi dài và tiếp tục bước đi.

fc2e0905e080d34c030281b3842a49fb

Rồi lại năm, rồi lại tháng, rồi lại ngày vô tình trôi qua không đợi ai. Rồi tôi lại lao vào cuộc sống, hết yêu em để yêu những người con gái khác, để tìm kiếm cho mình thứ hạnh phúc không biết bao giờ mới có được. Để một ngày tôi nhận được tin em sắp cưới. Em không mời tôi, tôi hiểu, bởi chúng ta chẳng còn là gì của nhau. Cũng chẳng khiến tôi buồn, cũng chẳng khiến tôi vui, nhưng lại khiến dấy lên một nỗi bâng khuâng khó tả, như vị đắng của một ngụm cà phê đen thoảng qua trong cổ họng trước khi tiến xuống dạ dày, như một cái “tách” đóng khóa cho một cánh cổng nào đó trong tim khó định hình được.

Tôi sẽ không chúc em có một cuộc sống hạnh phúc, bởi nó cũng sẽ không đến được em, bởi em không cần mà tôi cũng khó mà rộng lượng như vậy. Tôi cũng sẽ không ghen tị với anh chàng kia, bởi tôi cũng đang được yêu, và tôi cũng chẳng hẹp hòi đến thế. Chẹp miệng “Đời mà”, và cuộc đời con người ta như những con đường…
Read more...

HẠNH PHÚC Ở CHÂN GIƯỜNG

0 nhận xét

Bạn gái tôi thích ngồi trên sàn, tựa lưng vào một cái gối đặt ở chân giường. Cô ấy nói mình không thích sự gò bó của một cái ghế. Cảm giác ngồi duỗi chân trên sàn gỗ, nghe nhạc rồi hát vẫn thi vị hơn. Cô ấy như thể một sinh vật sống không cần đến bàn, hậm hực chấp nhận sự tồn tại của bàn ăn. Tôi cũng không biết cái vật ấy trong nhà bạn gái tôi có thật sự là bàn ăn hay không… bởi vì tôi chủ yếu nhận thức về sự tồn tại của nó là những lúc mua đồ đem tới nấu và trong những lần bị cô ấy hí hửng đè xuống hôn, rũ tóc lòa xòa trên mặt. Cô ấy vẫn hay cười rất tươi và chẳng nói gì sau mỗi lúc như thế, chỉ giữ nguyên nụ cười ấy rồi lấy tay vén lại tóc rồi chạy đi tìm con mèo, lại ôm, lại hát.

f3f9c4432a64f686f78a162e6dd3c813

Có nhiều thứ tôi chẳng thể hiểu được ở bạn gái mình, chỉ biết là mỗi lúc như thế, hay những lúc cô ấy chăm chú nhìn vào mắt con mèo như thể trong đó có cả có thế giới, ở đấy có cả một sự hạnh phúc nào đó đang từ từ diễn ra.

Với bạn gái tôi, sàn nhà là một thứ thực sự đặc biệt. Cô ấy giữ nó lúc nào cũng sạch. Sàn gỗ, trong nhận thức của cô ấy là một khoảng rộng để làm đủ thứ, múa hát, đọc sách, ngồi ôm mèo nhắn tin cho bạn trai, vân vân và vân vân. Quà sinh nhật của tôi năm nào là một cái gối to đùng, đặt trong một cái hộp ngoại cỡ được vẽ rất nhiều họa tiết trên đó cũng do cô ấy tự làm từ đầu đến cuối, trên sàn.

Nhưng mà chúng tôi không làm tình trên sàn (đứng trên sàn làm tình thì đương nhiên là không thể tránh khỏi rồi).

71e417dcf418ac4a09b633a651e99355

Chân giường, hay sàn nhà, là nơi mà chúng ta bước lên và bước xuống sau khi làm tình. Giống như trong chuyện sex, những thứ lãng mạn và ngọt ngào nhất diễn ra trước và sau khi chúng ta làm tình. Nếu chỉ đơn thuần là chuyện ra ra vào vào, lâu dần cũng phát ngán, thậm chí cả hai còn quên mất lí do khiến mình muốn làm tình với nhau. Với bạn gái tôi, sàn nhà là để dành cho những thứ “trước” và “sau” như thế, vậy nên chúng tôi không làm tình trên sàn nhà.

Bạn gái tôi không thích những cuối tuần mà ngoài phố chật người. Tương tự như việc cô ấy ghét những gã trai trẻ chỉ biết french kiss bằng lưỡi. Cô ấy nói những gã không đủ tinh tế để hôn phụ nữ thật tuyệt bằng môi thì cũng chẳng đáng để làm tình. Những gã đó giống như một bữa ăn mặn chát, không có khai vị, không có tráng miệng, hoặc một bản nhạc chỉ có điệp khúc lặp đi lặp lại đến phát nhàm. Chúng ta là người chứ không phải vượn. Thế nên chúng ta làm tình chứ không giao phối kiểu vượn.

PageImage-483973-1836113-GAINSBOURG_1_TOLTON

Đối với tôi, một màn dạo đầu tuyệt vời cho mỗi lần làm tình là thứ mà chúng ta làm với nhau trước khi ấn người kia xuống giường bằng một nụ hôn thật thật sâu. Đó là một buổi tối lãng mạn mà bạn hộc tốc chạy đi mua nến và mỳ Ý đến nấu ở nhà bạn gái khi đang đi trên đường và phát hiện khu nhà của cô ấy đang mất điện; hay một lời thổ lộ trong lúc phê ngà ngà rằng cô ấy quan trọng với bạn thế nào mà khiến cô ấy chợt đỏ mặt; hay một bản smooth jazz khiến cả hai người cùng lắc lư với nhau vào một đêm muộn hàn huyên. Thế đấy, được bạn gái vuốt nhẹ tay trên cổ, trên gáy mà kéo lại hôn rồi cả hai không từ chối được cảm xúc mà đưa nhau lên giường vẫn ngọt hơn nhiều so với việc đơn thuần lột đồ và quan hệ.

Trong số các bạn có bao nhiêu người mở mắt khi hôn?

Tôi thì chẳng muốn mở mắt chút nào khi đang phê lử vì tình. Nhưng mà mỗi lần hôn bạn gái trong lúc máy bay đang hạ cánh ban đêm thì đều muốn mở mắt, chỉ vì tham lam muốn ngắm cả cô ấy đang ngọt ngào hôn mình lẫn hàng loạt ánh đèn phía dưới mặt đất.

d03356d43122f6392f89dc022b8a6947

Thôi không lạc đề nữa. Quay về với câu chuyện của sàn nhà và cái chân giường.

Có một lần tôi khó ngủ mà tụt xuống giường, nhẹ nhàng để bạn gái không tỉnh giấc, vì muốn thử cảm giác ngồi ở cái góc mà cô ấy hay kê gối ngồi trên sàn như thế nào. Đúng là ở một góc nhìn khác, mọi thứ trông kỳ diệu hơn hẳn. Và cũng ở cái chân giường ấy, tôi hiểu cảm giác của bạn gái mình mỗi khi vui vẻ ôm mèo nhắn tin cho người yêu, biết rằng có một con mèo ngoại cỡ khác đang cười vì tin nhắn của mình mà lịm vào giấc ngủ là như thế nào.

Phim Ngắn - Bướm

http://adf.ly/sVKUo

Read more...

CHIA TAY

0 nhận xét

Tôi không thích nói về chuyện chia tay.

Đành rằng là vậy nhưng cái mùa này buồn quá. Đến lúc tiết trời tình nhất thì bao nhiêu người lại lạnh lòng mà buông tay. Bạn bè có những người mới ngày hôm trước vẫn còn đang khiến cả con phố phải thấy ngọt ngào mà hôm nay đã lại thẫn thờ ngồi đây bên bạn hiền, đờ đẫn vì chia tay tự lúc nào chẳng kịp hay.

Tình yêu, nếu chỉ là cảm xúc thì ích kỷ đến tuyệt vời. Bởi thế mới bảo trong luyến ái, đôi khi chỉ là chuyện của một người. Chia tay. Cũng chỉ là chuyện của một người.

7ed880d16dff060c322928a5a298b8a2

Sau khi chia tay, tôi không nghĩ về chuyện ai đã sai trong một mối quan hệ. Nếu có gặp lại cô ấy, tôi nhận lỗi của mình về việc chưa làm cho cô ấy thấy được chăm sóc và yêu thương đủ. Bạn có thể bận thật nhưng phụ nữ chẳng quan tâm đến điều đó. Chính vì họ hay lo nghĩ và cảm thấy bất an nên mới tìm đến một người đàn ông cho họ cảm giác an toàn và được che chở. Nếu bạn không cho cô ấy được điều đó thì có lẽ giờ này một gã đàn ông khác đang làm điều đó thay bạn rồi.

Khi trở về với khoảng trời riêng của mỗi người cũng đừng nghĩ đến nhau nữa. Đã từng nếm vị ngọt tình yêu rồi thì cũng phải chấp nhận sự thật rằng tình càng nồng, chia ly càng quặn. Đừng nghĩ về nhau, lúc ấy ký ức hạnh phúc cũng đủ sức bóp cho sắt đá trong ngực trái bật khóc trong câm lặng. Còn lại, cũng chỉ là cố gắng tìm lí do để nghĩ xấu về nhau, để lý trí được thiên vị mà xoa dịu con tim đã nát bấy. Rốt cuộc, đi qua thương nhớ, có bao người còn được lành lặn để mà tiếp tục nhớ thương.

0ccd5b83201df4767d1a6a34ec89cf9c

Tôi chia tay ai đó xong thường tuyệt tình. Xóa số điện thoại, cất hết quà vào trong một cái hộp, bỏ đi hết tin nhắn – thứ mà thỉnh thoảng lúc đứng chờ người yêu trang điểm lại lôi ra đọc rồi cười một mình. Tôi hiểu rằng việc ấy trẻ con, bởi vì không vượt qua được cảm giác còn yêu thì nhìn lại nhau mới thấy đau lòng. Nhưng mà cũng không thể đùng phát chia tay xong mà đã có thể tiếp tục làm bạn. Nếu không day dứt thì đã chẳng phải yêu. Còn nếu cảm xúc cũng chỉ hời hợt đến mức có cũng được, bỏ đi cũng chẳng thấy trống vắng thì hóa ra cũng chỉ như hai người qua đường, nhìn vào mắt nhau trong tích tắc, chợt yêu rồi chợt quên.

Tôi đặc biệt trân trọng những người tình của mình. Chính họ cũng là những người trân trọng tôi nhất ngay cả khi còn duyên mà hết phận. Có những người mà nhiều năm rồi không gặp lại, mỗi khi nhắc đến vẫn còn nói về nhau bằng những cảm xúc rất đặc biệt. Cho dù cả hai không hề liên lạc, vẫn biết rằng ở đầu kia đất nước, người kia vẫn đang sống thật tốt, vẫn có những vấn đề như thế và cái ngày gặp lại vẫn kết thúc một ly trà bằng câu nói đùa: “Sao ngày ấy anh không yêu em?”. Đối mặt với câu trả lời ấy, sau cùng, vẫn là cả hai đều im lặng. Có lẽ chính vì chúng tôi chưa bao giờ gặp vấn đề trong việc chia sẻ cuộc sống với nhau, thế nên chưa bao giờ vì chuyện đời mà quên mất rằng mình yêu nhau.

Tình nhân, dù sao vẫn rất khác với người yêu.

54bada3262aa2bbe244013e4d67f7cad

Sau một thời gian rất dài, người yêu cũ mới có thể trở thành bạn. Lúc cả hai đã tự tha thứ được cho chính mình và vượt qua được cái ái khổ của chữ duyên.

Nói gì thì nói, tôi vẫn không thích nói về chuyện chia tay. Đến mức mà ngay cả khi người ấy đề nghị cho tương lai hai con đường riêng, tôi vẫn chẳng hiểu bởi vì lúc ấy tim còn yêu và lí trí vẫn tự hỏi đến bao giờ mình mới tìm được một người tuyệt vời như thế. Lâu ngày, tình cờ trong một buổi chuyện bên ly cà phê đắng, bất giác nhắc đến chữ người yêu “cũ” lại thấy ngượng mồm. Ngượng vì lúc ấy, ở sâu trong cái nhịp đập nào đó, vẫn chưa kịp làm quen với sự thật rằng người từng nắm tay hôn mình trước rất nhiều ánh mắt ghen tị khác giờ đã chẳng còn đây.

tumblr_mw6cq5TqdK1r60h5mo1_1280

Tôi thích chocolate đắng. Đến bây giờ cũng thích cà phê đắng, đi café cũng điệp khúc đen đá không đường không bọt. Tự thấy rằng ai yêu mình cũng khổ, mới chỉ thấy đắng mà chưa biết đã ngấm được bao phần ngọt đằng sau. Tôi uống một thứ giống mình, bởi vì, đọng lại, đến giờ vẫn chỉ có một mình mình.

555d9eb9436fd33d621d6a01ca3f83c2

(Vẫn còn rất nhiều suy nghĩ nhưng cảm thấy kết như này là trọn vẹn)
Read more...

Saturday, January 25, 2014

THÔI CÔ HÃY MẶC QUẦN VÀO

0 nhận xét

Tôi biết phụ nữ không quan hệ ngay khi đàn ông tụt quần. Đàn ông cũng sẽ không làm tình chỉ bởi vì một cô gái đang khoe thân. Từ cả hai phía, điều đấy giống như một sự xúc phạm.

Tôi đã lỡ làm tình quá nhiều, thế nên giờ tình dục không còn là nhu cầu về thể xác, nó trở thành một thứ khát khao về tinh thần, muốn được trải nghiệm những thứ ngọt ngào và man dại nhất có thể xảy ra giữa một người đàn ông và một người đàn bà. Tôi cũng không ngụy biện rằng không có tình dục hoàn hảo nếu thiếu tình yêu bởi vì tôi biết chắc những kẻ đầu tiên nói ra câu ấy là đám nghiện sex. Đồng loại của tôi từ chối những thứ khoái cảm mà không được pha chế với đủ thứ chất kích thích về tinh thần. Rồi từ lúc nào không rõ, dục vọng thôi thúc việc ấn sát một cơ thể đang nóng bừng hồi hộp vào tường, cắn và xé một nữ thần đang quằn quại không còn thuộc về sự phô bày của da thịt.

513820ff98a2046b00303cdfd27678b9

Phim khiêu dâm không phải là một liều thuốc giải tỏa được những khi bế tắc, chúng nhàm chán bởi họ không làm tình được đẹp như chúng tôi. Đám nghiện sex mê man trong những nỗi cực khoái đã bị trộn với đủ những giá trị khác để rồi họ nhìn thấy cả những thứ gợi tình nằm trong những phần rất vô hình trong mối quan hệ của hai người. Chúng tôi ham thích chuyện giường chiếu nhưng chúng tôi cũng đói khát gào khóc vì không được làm tình như cái cách mà mình luôn tôn sùng. Khi trong sex không còn một hơi thở, không còn một ánh mắt, đó là một sự phản bội và cả một nỗi tuyệt vọng về lòng tin.

Có lẽ do cuộc sống của chúng tôi có một sự hiện diện quá lớn của tình dục, thế nên chúng tôi lắng nghe nhiều thứ hơn trong cách mình làm nhau say tình. Chúng tôi hiểu nhau mà ôm xiết lấy đồng loại đang khóc nức nở, quặn lòng khi mất đi chính cái người đã khiến cho mình có thể yêu cả về thể xác lẫn tinh thần. Cái tình yêu mà nhân loại ca tụng, dễ dàng lắm. Tìm được một người hiểu được mình và đáp trả lại được những rung động cuồng si trên giường còn khó hơn nhiều. Chúng tôi đã nhiều lần mở lòng để có tình yêu và đã đủ hiểu rằng thứ ấy sẽ đến ngay mỗi khi mình mở lòng. Nhưng ngay cả khi đã cởi đồ, dạng chân, tìm được một thứ thuộc về bản thân trong một bản thể khác lại càng khó nữa. Sự cô đơn vô hình trên giường còn tệ bạc hơn việc yêu bừa một ai đấy để lấp đầy khoảng trống ở bên trong. Giữa cái thế giới này, chúng tôi lạc lõng trong cái sự cô đơn của một phần thuộc về bản năng, còn đồng loại, thực ra luôn chỉ có một người.

409350a7ccd5996909cf5ab467cb7bc7

Hãy để tôi nói với cô về sự trần trụi. Trần truồng và đồng sàng dị mộng không phải là trần trụi. Cảm giác tin tưởng một người đến mức có thể im lặng chia sẻ cùng nhau những giao cảm không thể diễn đạt bằng lời, mặc kín quần áo nhưng vẫn không thể che giấu điều gì trước mắt người kia mới thật sự là trần trụi. Có lẽ vì chính cái sự khảnh ăn này mà đám nghiện sex, kẻ nào cũng cô đơn, rồi cứ từng lần làm tình mà trống rỗng, từ những cảm giác tội lỗi sau khi lên giường mà không thỏa, mới đẩy dần mỗi kẻ tiến gần tới sự tuyệt vọng. Đằng sau ánh mắt ngạo nghễ của những kẻ quyến rũ mà đơn thân, là một sự cô độc của một con nghiện sex từ chối sa ngã trước những khoái cảm lạnh và nhạt. Biết rõ thứ mình muốn trong đời thì thật sự khó lòng có thể chấp nhận mọi thứ mà cuộc sống ném về phía ta.

 Cứ thế, chúng tôi lãnh cảm dần trong cái cũi đoan chính ấy.

Ở cái tuổi này, tôi đã đủ hiểu phụ nữ trên giường giống như thú dữ trong chuồng. Nếu đủ bản lĩnh thuyết phục họ bước ra khỏi cái cũi e thẹn đấy thì việc tiếp theo họ làm là xé xác tôi. Đáng sợ hơn, yêu kiều diễm lệ hay e ấp ngọt ngào lại là thứ vũ khí thứ hai mà họ tàn bạo đốn gục đàn ông một lần nữa sau khi đã mặc sức thoả mãn trên thân xác hắn với đủ mấy vết cắn và những vệt cào. Trong cái nụ cười thoả mãn sau khi làm tình của đàn bà tồn tại một vẻ ma mị khiến bạn muốn yêu đến điên dại.

f49ca23c111a35be912bfa9369cdd572

Cứ nhìn vào cách một người dồn mọi sự tập trung, từng cảm xúc, từng suy tư cho cái thứ mà họ đam mê, cô có thể thấy phần nào cách người ấy si mê người tình. Thế nên, đôi khi, phụ nữ bên ngoài càng lãnh đạm, thờ ơ, bên trong lại ẩn giấu một người tình càng nồng nhiệt, càng man dại. Đáng buồn là phụ nữ kiểu ấy hiếm chẳng đếm nổi trên đầu ngón tay. Và cái cách đàn ông mặc suit, trang nghiêm đeo mặt nạ lịch thiệp lại là một sự tố cáo cho con quái vật cũng đang ở một phần bên kia của cũi sắt.

Tự chúng tôi làm khó chính mình trong việc tìm ra nhau. Nhưng tự chúng tôi cũng thích cái thử thách ấy khi mà phần thưởng lại là được nhìn ngắm họ thật đẹp, rạng rỡ trong chính cái khí chất của chính mình. Chúng tôi thích cái vỏ bọc thiên thần ấy, lại còn cảm thấy kích thích hơn nữa biết rằng mỗi người sẽ được cào xé, giật tung kẻ kia ra khỏi lớp vỏ bọc ấy và sống đúng nhất với phần ác quỷ của nhau.

Tôi nghĩ nụ cười của một người đàn ông khi đi khoác tay một người đàn bà đẹp không phải là bởi hắn tự mãn khi sở hữu cô ấy. Thực chất là hắn khoái chí vì biết rằng đằng sau cái vẻ kiêu sa lãnh đạm ấy là một người đàn bà hợp hắn như thế nào. Có hai thứ nói lên được sự tự hào của đàn ông về người phụ nữ của mình, đó là cách họ khoe nhẫn cưới và như tôi, hãnh diện khoe trên cổ cả mớ những vết bầm tím hickie. Tôi chỉ cho phép duy nhất một người được quyền đóng dấu sở hữu lên người mình và tôi biết bản thân cô ấy cũng thích chuyện để những cô gái khác phải dè chừng, ghen tị vì chỉ một mình cô ấy đang sở hữu tôi.

115682c899a1b3f3f4ad7423eb739159

Cô gái nhỏ ạ, tôi thích những người phụ nữ tóc dài vì họ sống được với những khó khăn trong việc chăm sóc mái tóc của mình. Cũng giống hệt như cách những kẻ nghiện sex như tôi dám sống với gánh nặng của việc kén chọn. Đàn ông phải có bản lĩnh để dám từ chối trở thành một thằng tồi và bọn nghiện sex cũng có tự trọng của bản thân trong việc không cho phép mình lên giường một cách bừa bãi.

Gợi cảm, một lần nữa, không thuộc về sự phô bày da thịt. Tổ tiên của chúng ta lông lá và như nhộng, họ không nghiện sex cũng là vì thế. Những thứ tênh hênh, không đọng một giọt nào bí ẩn, thực sự, khó mà khiến người kia tò mò mà bị khiêu khích. Tôi sẽ lại gần cô, xiết chặt dần cơ thể trẻ trung ấy trong hơi thở và vòng tay của một người đàn ông, nếu như cô có thể kiên nhẫn thêm một chút nữa và để tôi được thấy rằng cô tự tin kiêu kỳ thế nào trong vẻ đẹp của mình. Chúng ta có thể ngồi xa nhau trên cùng một chiếc ghế, cô buông tóc tự nhiên đọc sách, tôi tự do hít thở cái không gian cô đọng này, để cả hai được im lặng cảm nhận sự tồn tại của nhau. Rồi một mùi hương sẽ phảng phất khiến chúng ta phân tâm, biết rõ rằng nó xuất phát từ một cơ thể nào đó đang nóng lên vì hồi hộp, tôi có thể tiến lại rồi bất ngờ khi phát hiện rằng nó là thứ mùi của thân thể phụ nữ, nằm giữa cô và lớp áo ấy. Tôi cũng thích việc ở gần một mùi hương gợi cảm như vậy mà không chạm vào cô. Những thứ xảy ra tiếp theo thuộc về một mối giao cảm giữa hai con người. Chuyện gợi tình, thực ra lại không nằm ở những điều liên quan đến sex.

Thôi cô hãy mặc quần áo vào đi. Cô đã hiểu rằng tôi không hề động lòng trước một đôi mắt đẫm lệ. Và cô lại còn quên mất rằng ngay cả khi không mặc gì, một người đàn bà vẫn có thể quyến rũ đến chết người chỉ bằng một ánh mắt thách thức, bí ẩn và đam mê.

ellevn-candice-swanepoel-khoa-than-vogue-brazil-9
Read more...

 

About Us

Popular Posts

Copyright © 2014. Trần Trụi - All Rights Reserved
Template Created by Templateure
Proudly powered by Blogger